người bay đơn giản
em là cửa sổ của những chuyến bay đêm
là kỉ niệm dài hai cây số
anh là gió đi lang thang con phố
phủ rêu xanh vào ý nghĩ xanh
em có thể làm vỡ tất cả anh
và biết cách làm đầy bằng sóng
bắt gặp ngày lạnh cóng
nỗi cô đơn sang đường chiều thứ bảy
xa lạ bằng em - chợt tắt vào em...
a